PIZZA
NGÔ THỊ
GIÁNG UYÊN
Hình minh họa |
Trên đảo Murano cách trung tâm thành phố Venice nửa
giờ đi phà,
tôi được thưởng thức món bánh pizza vừa ra lò nóng bỏng tay. Rìa
bánh giòn tan nhưng chính giữa lại mềm và dẻo nhờ lớp phó mát
tươi, trên phủ những
miếng thịt pepperoni đỏ au và mấy trái ô liu
xắt lát mỏng.
Ăn món này đúng kiểu Ý không phải trong một nhà
hàng sang trọng
mà phải ngồi bệt xuống chân một trong những cây cầu giữa trời
nắng
chang chang, gặm pizza gói trong một lớp giấy nâu. Cũng như
ăn ốc luộc chấm mắm
gừng đúng điệu ở Hà Nội phải ngồi vỉa hè
trong con hẻm đầy gió thổi hun hút lạnh
lẽo vậy.
Nguồn : Ngón
tay mình còn thơm mùi oải hương (Ngô thi Giáng
Uyên)
Bản do VN thư quán cung cấp.
Bàn thêm (Mai Thế Trạch) : Mình cứ làm món quốc hồn, quốc túy
"bánh xèo) miền Tây thôi. Nhìn cũng giông giống pizza đấy chứ.
Mà đã ăn là nghiền mà !
Mà đã ăn là nghiền mà !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét