Anh
Trung, nhân ngày chủ nhật, cùng với lũ trẻ rủ nhau ra
cổng xóm chơi. Lũ trẻ
đang nô đùa với nhau, bỗng trông
thấy một người ở đàng xa chống gậy đi đến. Người
ấy què
một chân, đi khập khễnh. Lũ trẻ cười ầm cả lên.
tàn tật, thì chúng ta lại càng phải giữ lễ phép lắm; sao các
anh
trông thấy lại cười ầm lên như vậy, chẳng hóa ra là vô
hạnh lắm ru."Lũ trẻ nghe nói, không dám cười nữa. Khi
người què
đến, anh Trung đứng nép ra bên đường để cho
người ấy đi, cả lũ trẻ cũng bắt chước
như vậy.
Giải nghĩa. - Nô đùa = chơi nghịch với nhau, có
nơi gọi là
trửng dởn (giỡn) hay chơi dởn (giỡn). - Vô hạnh = không có
nết na,
không biết giữ lễ phép - cổng = cửa ngõ.
Nguồn : trích sách Quốc văn giáo khoa thư
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét